12.23.2019

Hoàng Thanh Hương

Sợi nắng đầu tiên của mùa xuân

Bất giác nhớ lại
thuở mẹ cha giật gấu vá vai
tất bật sớm chiều đủ ngày hai bữa
cả nhà xanh xao những ngày sau lũ
vậy mà vui.

Bây giờ ngồi xe hơi
ăn cơm nhà hàng, uống rượu tây
ngủ phòng lạnh, xúng xính áo quần hợp mốt
vậy mà trống rỗng

Người tốt quanh ta vắng dần
ta sợ người sống hơn người khuất
những âm hồn không làm ai đau
trăm ngàn âm mưu sau bao nói cười ngọt nhạt
đôi khi cần sẻ chia điều gan ruột
bỗng rùng mình…

Bầy cỏ xanh rợn bên vệ thềm
thì ra mùa xuân đã đến
sương trong veo như mắt con thơ mỗi sáng mai thức giấc
căn nhà ngai ngái mùi hỗn hợp: khói thuốc, phấn thơm và bụi...
rúc mặt vào khuôn ngực bé xíu của con
thơm tho mùi hồn nhiên, lòng ta dịu mềm như sợi nắng
                                                                 đầu tiên của mùa xuân
vắt trên khóm dạ lan còn vương vất mùi dâng hiến
mặt hồng lên, thoáng qua một ý nghĩ  bí mật
Trái tim dịu mềm như sợi nắng đầu tiên của mùa xuân./.
                                                                   H.T.H





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét