Hoàng Thanh Hương
Mầm
xuân
Xuân là em mỗi sáng mai vội vã
Cánh cổng bình minh, mắt con tràn
nắng
Những cổng trường quen thuộc dấu
xe em
Những con đường quen thuộc dấu xe
em
Con chúng mình đã biết nhớ, biết
thương
Mỗi sớm/chiều, tối/khuya vội vàng
cùng mẹ
Xuân là em theo ngày tháng gieo mầm.
Con chữ thơm hương lúa ngày no hạt
Con chữ tươi màu nương đồi bát
ngát
Long lanh nụ cười, nước mắt ngày trôi
Xuân là em những tự thân định đoạt
cuộc đời
Cõi nhân sinh mây trôi, gió
thoáng
Khắc vào đêm từng trăn trở tương
lai
Sâu như vết khắc của rìu vào thớ
gỗ
Tạc tạo nên vóc dáng tượng người
Giữa trời đất tháng năm mặc kệ buồn
vui.
Dựa vào nước, nước cuốn nước trôi
Dựa vào cây, cây đến thì cây mục
Dựa vào người, người bỏ ta có lúc
Dựa vào chính mình đi qua bao
xuân
Hạnh phúc khổ đau chia đều mười
ngón tay
Qua đêm tối âm u trời lại vàng rực
nắng
Xuân tự lòng mình chồi xanh non
tơ./.
Tháng 5/ 2018
H.T.H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét