Hoàng Thanh Hương
Nợ thiên
thu
Nỗi
nhớ cộng lại có quy về được một nụ hôn?
Sáng
cao nguyên gió rét lùa trong gió
Câu
hỏi rơi vào hư không, em nín thở
Em dối lòng em, em giấu anh.
Chúng mình gặp nhau ngày em
đương duyên
Bao mặn mà tuổi xuân dâng dâng
đáy mắt
Anh ngỡ đã quên những cảm giác
thanh xuân
Từ em chợt dâng đầy ào ạt...
Nỗi nhớ dịu dàng đêm mất ngủ
Sách vở buồn hiu góc bàn
Con chữ ngổn ngang trằn trọc
đợi sáng
Chúng mình yêu như lần đầu yêu.
Em sẽ chẳng thề non hẹn biển
gì đâu
Lặng thầm yêu anh, lặng thầm
âu yếm
Tháng năm đi như một cuộc tình
cờ
Duyên trăm năm và nợ thiên thu.
H.T.H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét