Hoàng Thanh
Hương
Vô đề mùa hạ
Mưa
bất chợt thương mùa hè xa lắc
thuở ta hồn nhiên cái nghèo thắt ruột
nương đồi thênh thanh mưa nắng
bàn chân tuổi thơ chai rộp mùa hè.
Ve
khản giọng gọi chi?
được gì?
ta sợ hãi sắc hoa đỏ rực
thảng thốt soi gương
thảng thốt nhận ra thời gian tàn ác
những xác ve ám ảnh
cong môi một nuối tiếc đàn bà...
Tơ
ngơ giữa những hoài nghi
nhận
ra mình ngốc nghếch
lạc
phía nào lời nhạt
tuột
trôi đêm
trắng
bong cảm xúc
tích
tắc cuồng điên
tích
tắc chìm đáy sóng
thêm
một chênh vênh
bớt
một hoài vọng
chớp
mi một an phận đàn bà...
Tháng
6 năm 2013
HTH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét