6.03.2013



Hoàng Thanh Hương





Soi gương 1


những con đường em qua
gió đẩy sau lưng mưa xô buốt ngực
ngong ngóng một thương yêu nồng ấm
xua tan cô đơn tháng ngày


những con đường em qua
hỏi nỗi nhớ là gì mà không thể vẽ
cũng chẳng thể đem chia nhỏ
cất để dành như của cải nhân gian


những con đường em qua
hỏi thời gian có thật xóa mờ được kỉ niệm
kỉ niệm như tượng đài
kỉ niệm không phải cứ muốn là quên nổi
dù đã qua nhau mãi mãi


những con đường em qua
hoa hồng vàng thôi thúc em say đắm
hỏi những hồng vàng đóa đóa
ngày xưa có thơm nồng?

trở về con đường mỗi ngày
vòng xe thong thả, cuống cuồng, rời rã
những shop, trường, chợ, ngõ
gù lưng thời gian bổn phận
lâu rồi hình như chưa cười

thảng thốt soi gương...

















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét