Mình có người anh là sĩ quan quân đội nhân dân Việt Nam nhưng anh ấy yêu thơ và đọc thơ rất hay. Hôm qua, anh mail cho mình bài thơ. Mình được “chọn mặt gửi vàng” đọc và biên tập hộ. Xin đăng lên blog chia sẻ cùng bạn đọc. B ài này đã đăng trên Báo Gia Lai cuối tuần số thứ 6 ngày 27-4-2012.
Lã Văn Mùi
Mây xứ Đoài
Sớm mai ngẩng đầu hỏi gió
Bay bao lâu tới xứ Đoài?
Nơi hồn trẻ trai ta giấu
Phấp phỏng kí ức nhạt phai
Giờ này lúa đồng đã xanh
Hoa gạo đầu làng thắp lửa
Ôi, cánh hoa tuổi thơ ta
Rơi vào cồn cào thương nhớ
Làng ta thơm thơm mật mía
Giếng làng đôi bậc đá ong
Soi bóng má hồng gánh nước
Ta muốn ngụp mình vào sông
Cho nước lùa làn tóc rối
Ta muốn uống cạn sương mai
Nồng nàn mùi hương bưởi
Ta ngẩng đầu hỏi mây
Làng đã vào mùa hội?
Mây ơi, hiểu lòng ta
Nỗi niềm nhớ quê vời vợi
Này mây, nói giùm ta
Cuộc đời nắng mưa mấy nỗi
Nơi phương trời xa ngái
Lòng ta… mây trắng xứ Đoài.
4-2012
Hay đấy em gái ơi!
Trả lờiXóaGửi vàng đúng nơi rồi.
Xứ Đoài mây trắng lắm
Mong anh ngày về chơi...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaAnh ấy là đại tá, là anh cả của nhóm 4 anh chị em của em chơi với nhau thân thiết. Em rất quý trọng anh ấy. Cám ơn anh đã vào đọc nhé.
XóaChúc mừng bà chủ! Hôm nay căn hộ khang trang nhỉ?! Cái ảnh xinh ghê. Có phải chị không đó? Hihi...
Trả lờiXóaNầy cô, tớ đấy! Có chút điểm trang phấn son vì hom ấy đi làm MC cho Hội nhà báo tỉnh mừ. Cái truyện của em đọc thú vị. Chúc mừng em.
XóaChi huong oi nha chi co may anh chi em? Chi la thu may ? sao chi gioi giang vay?
Trả lờiXóa