3.20.2012

Bài thơ này mình sáng tác lâu lâu rồi, đã lạc mất tìm hoài không thấy, may quá tháng 3-2012 Tạp chí Nâm Nung đăng và gửi sang.  Cám ơn BBT Tạp chí. Chiều nay lách cách ngồi đánh máy lại và lưu cẩn thận. Bài  này ngày đó mình làm tặng bà mẹ Mường: Đinh Thị Thu của mình một ngày mẹ ngồi kể chuyện tình yêu của bà cách đây 40 năm. 

Đợi


Mẹ đưa em qua  suối
suối ngầu nước lũ
mẹ đưa em qua đồi
đồi gầy nắng đổ
mẹ đưa em qua đồng
đồng rào rào gió
mẹ đưa em qua khúc đường cong
ngả nghiêng bóng nứa
hình như mẹ lén thở dài

Cầu thang nhà anh cao
cửa buồng nhà anh rộng
em ngồi góc nào cũng trống
bàn chân em bối rối
bàn tay em ngại ngùng
ánh lửa gộc tre không làm em bớt rét

Anh đưa em qua đồi
đồi cao chất ngất
anh đưa em qua đồng
đồng xanh thăm thẳm
chúng mình chưa quen hơi nhau
bao giờ hội xuân trở lại


Mẹ bảo cứ đi hết ba đồi bảy núi
là đến con suối tình yêu
anh bảo đợi mùa hoa đào sau
em sẽ thấy mình thêm thương thêm nhớ
em cúi mặt nhìn bếp lửa
sau lưng mùa xuân sắp về.
                                           HTH

3 nhận xét:

  1. Bài thơ đậm chất dân tộc. Em viết thật giỏi, phong cách thiểu số luôn. Chúc mừng bài thơ thất lạc đã trở về mang nhuận bút và sách biếu về theo.

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn anh, em cũng vừa ghé nhà anh đọc thơ, thú thực em vẫn thích bài thơ tứ tuyệt anh "thắt ruột thắt gan" anh đăng mấy bữa trước hơn bài mới này.

    Trả lờiXóa
  3. Bài thơ ấy là Giời cho đó. Mấy khi đươc hả em ơi! Cũng viết từ ruột gan cả nhưng bài đó gặp hơn nên được đó. Cảm ơn em nhiều nha. Chúc vui vẻ và thành công.

    Trả lờiXóa