Anh đã yêu em
Giữa cao nguyên rất buồn và rất vắng
Tiếng lá rơi – em giật mình ngơ ngác
Nghe lao xao tiếng gió gọi đêm về.
Anh đã hôn em
Có thể đêm miền cao giá lạnh
Có thể ánh mắt em
Thắp bùng lên ngọn lửa
Ngọn lửa đã lụi tàn trong anh.
Anh dìu em qua mùa khô
Trên vai áo bụi thời gian loang lổ
Chúng ta yêu nhau
Và sống với linh hồn của gió
Những cơn gió muộn màng...không tắt
trước mùa mưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét