Hoàng
Thanh Hương
Lời hẹn dòng sông
Dòng sông Hồng
quê em dạt dào kí ức tuổi thơ
Lon ton theo cha
ngày nắng hạ
Lon ton theo mẹ những
chiều đông
Con tép, cái tôm khua càng lách tách
Ré vang tiếng cười
làm vỡ sóng mặt sông.
Dòng sông Cổ Cò
quê anh trôi trong em
Chiều bến ni hoa
ngũ sắc lung liêng đáy mắt
Đà Nẵng miền eo thon quyến rũ[1]
Của người tự
trăm năm, của người chốn bây giờ.
Anh kể chuyện sông, anh kể chuyện nay/xưa
Những dòng sông
chảy trôi như phận người chìm/nổi
Những dòng sông
bao dung như lòng mẹ, lòng bà
Phía bờ nào cũng
muốn bồi đắp phù sa...
Đà Nẵng miền
sông, miền eo thon quyến rũ
Em đến - đi mang
theo nợ ân tình
Mang về núi dáng
hình sông quyến rũ
Lụa mềm những
ban mai thơm hương ngũ sắc
Hẹn thêm những chuyến
về cùng Đà Nẵng miền sông...
H.T.H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét