Hoàng Thanh Hương
Ia Pa mùa gió
Tràn nắng và gió
rần rật thốc qua miệng gùi
của mí
lưng thon của chị
những thoăn thoát chân trần
triền sông
ăm ắp hàng dài ché rượu
lung liêng mắt và mắt
Bọc tôi là xanh mơn ruộng
gần ruộng xa
mùa rộn ràng đồng bãi
những mặt người tươi lại
bắt đầu cuộc hành trình
sau lũ.
Ia Pa
gieo vào tôi nỗi nhớ
trăng ngủ trên tẩu cha đêm
pơ thi
người già kể khan
lúc bổng như tiếng mùa sinh
sôi
lúc trầm như lòng sông mùa cạn
tôi lạc và hoang sơ chinh chiến tình yêu
kiêu hùng say đắm
Tôi đem theo niềm vui bội thu về phố
mắt bé thơ đầy nắng
cả dáng lưng khom đẫm mồ hôi
vết chai lòng tay anh
Ia Pa
tôi mơ những giấc mơ trĩu vàng bông lúa
những mùa sông xanh ngát đôi bờ
nhà sàn thơm hương cơm mới
ngân nga lời ai ru
Người đi mùa gió?
chưa xa đã nhớ
bàn chân chỉ muốn quay về.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét