Lã
Văn Mùi
Cô giáo vùng biên
Con đường nào in dấu chân em
Cho tôi làm cỏ mềm nâng
bước em tới lớp
Ơi cô giáo vùng biên một
lần thoáng gặp
Làm sao quên được nụ
cười em.
Như con chim Kơ tia có
đôi mắt đen
Con chim hót đầu nhà
Rông mỗi sớm
Em mang chữ Bác Hồ lên
bản
Đem ánh mặt trời sưởi ấm
vùng biên.
Làm sao ơi em, làm sao
tôi quên?
Dáng em hao gầy bên đàn
em nhỏ
Em
vá áo, dạy đàn, dạy chữ
Dạy
các em yêu quý đất quê mình.
Tây
Nguyên ngút ngàn đẹp tựa bức tranh
Con dốc đổ dài như màu
chì đỏ
Tôi vẫn thấy bóng em bé
nhỏ...
gùi chữ băng rừng
Em -
cô giáo vùng biên.
Tháng 11/2012
L.V.M
sẮP ĐẾN NGÀY 20-11 CÓ THƠ CỦA LÃ VĂN MÙI VỀ NGÀY ĐÓ THẬT Ý NGHĨA. BÀI THƠ ĐỌC RẤT XÚC ĐỘNG, NHƯ THẤY HÌNH ẢNH CỐ GIÁO, THẦY GIÁO VÙNG CAO NGUÊYN ĐẤT ĐỎ ĐANG NGÀY NGÀY GÙI CHỮ TRÊN LƯNG LÊN NÚI GIEO CHỮ GỌI MÙA XUÂN. CẢM ƠN CÔ GIÁO HOÀNG THANH HƯƠNG NỮA NHA.
Trả lờiXóacam on thay giao Xuan Thu da chia xe nhe, em cung tung la co giao day van, tuy day hoc noi thuan loi nhung van rat hieu cai kho cua nghe trong nguoi. Nhan ngay 20-11 kinh chuc thay giao tieng anh mot thoi suc khoe, hp va nhieu niem sang tao.
XóaBài thơ được sáng tạo trên câu chữ mộc mạc chân tình. Hình ảnh cô giáo cõng chữ lên vùng biên hiện rõ, được nâng niu yêu thương rất mực. Sự sẻ chia, động viên khi tác giả ước “làm cỏ mềm nâng bước em tới lớp”, rung rinh một tấm lòng. Cả bài thơ không có chữ “cực” nhưng người đọc vẫn thấy nỗi “cực” của nghề giáo. Tuy nhiên, bài thơ này so với các bài thơ khác của LVM, tứ thơ gượng gạo, câu chữ không sắc sảo bằng. Thay mặt những người đứng lớp, cảm ơn đồng chí đại tá rất nhiều nhân ngày 20-11.
Trả lờiXóaChào cô giáo, nghe bạn nhận xét HTH biết bạn là cô giáo dạy văn rồi, và cũng biết chắc bạn đọc thơ LVM khá kỹ trên blog của mình. Là người dạy học cái quý là chữ tâm và tinh thần sáng tạo. Thơ viết về nhà giáo dễ viết song để "đỉnh" thì cũng khó. H làm thơ 10 năm mà đến giờ kiểm lại thấy mình chẳng viết được bài nào về các thầy cô cho ra hồn vía bạn ạ.
XóaHTH ơi, sắp 20-11 rồi đọc bài thơ này của đại tá LVM thấy ngùi ngùi nao nao, những thầy cô giáo dạy học vùng sâu vùng xa như mình vui lắm khi được nhớ đến từ những vần thơ của anh. Chồng mình cũng là người lính, nhưng anh ấy không biết làm thơ, chỉ biết hát tặng vợ mỗi khi ngày nhà giáo thôi, cám ơn H và anh đại tá nhiều.
Trả lờiXóaChào bạn, đầu tiên chúc bạn sức khỏe và nhiều niềm vui nhé nhân ngày của các thầy cô, bài thơ này tác giả LVM làm rất nhanh sau lời mời viết bài của một Tạp chí giáo dục,viết xong anh chuyển nhờ mình biên tập, mình chỉ "cắt" vài từ còn cơ bản là đẹp. Bạn đã ghé đọc và tâm tình với HTH, mình rất vui. Mong bạn ghé đọc thường xuyên nghen.Chúc bạn và chàng lính hạnh phúc mãi mãi.
Trả lờiXóaĐại tá LVM ơi, thơ tặng người dạy học thương mến thế, có thơ cho những chiến sĩ áo blue trắng chúng em không? Kính chúc đại tá sức khỏe, tay bút càng ngày càng khỏe.
Trả lờiXóaChào bạn y tá Pleiku nhé, HTH cũng hỏi tác giải LVM về câu hỏi bạn nêu và anh ấy nói: Thơ là cảm xúc từ tấm lòng mình, anh ấy rất quý mến những chiến sĩ blue trắng... Nghĩa là nếu thời gian tới trên blog HTH có một bài thơ của đại tá LVM về các bạn thì mời bạn ghé đọc và chia xẻ nhé. Trân trọng cám ơn.
Trả lờiXóa