Hoàng Thanh Hương
ĐIỀU LẠ
Những viên sỏi phát sáng dưới chân
bước chân băn khoăn
ngõ xa sương mù giăng trắng
ranh giới giữa niềm vui và nỗi buồn
mảng hơn sợi chỉ tơ
cái vô hình sự hữu hình vây quanh ngộp thở
bước chân ngập ngừng
mùa xuân ngay phía sau
Ta quê kệch lỗi trong muôn nhịp điệu.
những đốm sáng phát ra từ phía cây cầu
từ mấy ngọn đèn dầu hàng chợ
từ đôi mắt em thiếu ngủ
canh hàng về kịp chuyến buôn mai
từ dãy nhà hàng Á, Âu
nghẹt khách nhà giàu, đồ ăn thừa la liệt
em co ro gầm cầu mẩu bánh mỳ dai ngoách
đếm những vì sao mơ hạnh phúc bất ngờ
mùa xuân ngay phía sau.
Thế giới của ta, bình yên sau giậu hoa leo
mỗi chiều về tiếng con thơ ríu rít
mùa xuân ngay phía sau
ta vừa mong vừa sợ.
bước chân băn khoăn
ranh giới giữa xẻ chia và thờ ơ
mỏng hơn sợi khói
bước chân ngập ngừng
những viên sỏi phát sáng, những vì sao phát sáng
thứ ánh thơm mùi chờ đợi
mùa xuân ngay phía sau.
HTH
sao lại "mùa xuân ngay phía sau" vậy chị?
Trả lờiXóaem cứ hiểu theo cảm nhận của em nhé, khi chị làm bài thơ này một ngày giáp tết, chị cuongs cuồng với bao lo nghĩ phụ nữ và ra thế. Chị vừa thích mùa xuân vừa sợ em ạ. Tuổi xuân đi như tên bắn.
Trả lờiXóaVân chị nói em mới hiểu nhưng chị biết trên thế gian này cái gì là công bằng với mọi người nhất không? Đó là thời gian, và ai làm chủ được nó sẽ là người hạnh phúc nhất.
Trả lờiXóalý thuyết về thời gian là thế em ạ nhưng để thành công lại phải Thiên thời -đại lợi - nhân hòa. Chị là phụ nữ nỗi lo tủn mủn. Sợ thời gian là điều dễ hiểu. Cám ơn em đã vào thăm và chia sẻ.
Trả lờiXóaĐiều lạ là thơ hay quá. Viên sỏi phát sáng, cây cầu phát sáng, và... thơ phát sáng. Chúc mừng em với bài thơ hay. Ngày mới vui vẻ nha. Hoc nhanh nhanh lên còn về làm... thơ.
Trả lờiXóacám ơn anh đã động viên em anh nhé. Giờ này đúng là không phát sáng nổi vì ba chuyện bài vở trường lớp anh ạ.
Trả lờiXóabước chân băn khoăn
Trả lờiXóaranh giới giữa xẻ chia và thờ ơ
mỏng hơn sợi khói
bước chân ngập ngừng
Lại gặp trong thơ chị một cảm giác mỏng manh dễ vỡ của tâm hồn con người. Thơ chị luôn có cái gì đó bứt rứt nó khiến cho người đọc cảm thấy nhồn nhột, râm ran nơi làn da như có kiến đang bò. Đọng lại trong thơ là ngồn ngộn cảnh sống hiện thực – thực đến ngỡ như nó đang ở ngay trước mắt. Chúc chị luôn hạnh phúc, vui khỏe và thành công trong cuộc sống
chi yeu minh va yeu cuoc song theo cam quan cua mot phu nu hay lo lang. Biet la khong hay nhung danh chiu, nhu la so phan vay em. Cam on dax vao doc chia se.
Trả lờiXóa